ĂN UỐNG VÀ SỨC KHỎE

PHONG BENH HON CHUA BENH

TRI THUC LA SUC MANH

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

 Kỳ 32. Chữa bệnh bằng máy sấy tóc
   BS Huỳnh Hải
----------------------------------------------------


---------------------------------------------------
 Kỳ 32




“ HÀNG PHỤC VỌNG TÂM ”
Cách nay vài tháng, mỗi thứ ba, năm, bảy tôi có ra công viên để học Dịch cân kinh. Nơi chúng tôi tập cạnh một cái hồ nước có hòn non bộ ở giữa. Dưới hồ có lẽ có cá nên thỉnh thoảng tôi thấy có dấu đớp móng làm xao động nước, và những cành sen rung lên . Quanh hồ có trồng nhiều thứ hoa, có những lối đi trải sỏi. Buổi sáng đến sớm, tôi hay bỏ dép, đi giẫm chân lên những viên sỏi nhỏ, vừa đi vừa tập khởi động. Cảm giác đau nhẹ do chân bước lên sỏi như được châm lên các huyệt dưới lòng bàn chân, tôi thấy có một cái thú riêng. Thỉnh thoảng trong khi tập, có một bà già dáng người gầy khoảng sáu mươi lăm tuổi, quần áo xốc xếch, tay mang một bao đệm nhỏ, đến rửa tay chân. Thưa các bạn đây là nhân vật chính. Mỗi lần bà xuất hiện là tôi đã nghe tiếng chưởi rủa từ xa. Bà chưởi hết người này, đến người khác, những người trong trí của bà. Người này thế này, người kia hại bà ra sao…Bà chưởi liên tục. Có lẽ bà bị bệnh tâm thần thì phải. Bà chưởi không ngừng trong hơn mười lăm phút rồi bỏ đi. Trong buổi sáng còn tờ mờ, không biết bà đi đâu. Tôi thấy tội nghiệp về hoàn cảnh và trạng thái tâm thần của bà. Đến hơn sáu giờ, tôi về trước, tắm rửa, ăn sáng rồi đi làm. Có lúc buổi trưa nằm ngũ chợt nghĩ đến bà già trong công viên rồi giật mình khi nghĩ đến mình. Ôi chao mình có khác gì đâu, trong tâm trí có lúc nào yên lặng đâu. Lúc nào cũng suy nghĩ viển vông, khi nghĩ đến người này, bình phẩm khen chê họ, lúc thì bắt qua người khác, họ đã có những hành động tốt hay không tốt với mình. Rồi nghĩ đến người nào đó ở thật xa, bạn bè đã đi qua Mỹ, hồi còn ở đây thường hay đi uống cà phê, hoặc có những kỹ niệm nào đó xa lơ xa lắc với bạn gái cách đây hằng ba mươi năm, nhớ đến lần mới quen, nhớ nụ hôn đầu. À chiều nay mình phải đi mua một Card Internet, có lẽ mình phải mua của NetNam thử xem, nghe nói giá rẽ và khuyến mãi thêm 100%. Ừ nhưng mà mình chờ vô truyền hình Cap rồi vào Media net luôn một thể. Mình lại nhìn đồng hồ, sắp đến giờ đi làm rồi phải dậy thôi. Đẩy xe ra cửa, hồi này trời lại hay mưa quá, hôm qua cái áo mưa bị ướt, bà xã phơi mà chưa kịp xếp lại. Từ nhà tôi đến chỗ làm việc khoảng năm phút mà trong trí có lúc nào yên đâu, vừa chạy xe chứ cũng vừa suy nghĩ đũ mọi chuyện trên đời..Lúc ăn cơm cũng không chỉ ăn, vừa nhai vừa nghĩ chuyện đâu đâu. Thưa các bạn như vậy chúng ta và bà lão tâm thần ở công viên chỉ khác nhau một điều là bà biểu lộ những suy nghĩ ra lời nói, còn chúng ta ở mức độ nhẹ hơn. Thật kinh khủng, tôi cũng giống như một bà lão tâm thần. Tình trạng này không phải chỉ bây giờ mà tôi đã sống hơn mấy mươi năm với trạng thái tâm thần như vậy rồi. Đến đây tôi nhớ một câu chuyện trong Thiền tông. Nhị tổ Huệ khả cũng ở vào tình trạng “ tâm viên ý mã ” như vậy. Ông đến bái kiến Tổ Bồ Đề Đạt Ma. Câu đầu tiên của ông khi gặp tổ : xin sư an tâm cho con? Tổ Bồ Đề Đạt Ma: ông hãy đem cái Tâm ra để ta an cho. Huệ Khả xếp chân ngồi yên lặng. Ông xếp bằng, ngồi yên, nhìn lại vào mình một hồi lâu tuyệt nhiên những lăng xăng vọng tưởng không còn bóng dáng nào, không thể xác định được. Chỉ riêng trong đạo Phật có rất nhiều cách để hàng phục sự suy nghĩ lăng xăng, viển vông đó. Nào là thiền ( quan sát hơi thở, thiền một đề mục nào đó ) tịnh ( niệm Phật, niệm Chân ngôn ) hoặc chỉ biết những suy nghĩ viển vông đó ( vọng tâm ) chỉ là ảo tưởng rồi không tiếp tục nghĩ suy. Mục đích của thiền là khi vọng tâm dừng thì Chân tâm hiển lộ. Mục đích của tịnh là khi “ Nhất tâm bất loạn ” thì hành giả sẽ thấy được cảnh giới Di đà. Còn về phương diện y khoa, tôi nghĩ những suy nghĩ viển vông trong suốt cả ngày, và có thể cả trong giấc ngũ, đó quả là một sự hao tán năng lượng liên tục, ảnh hưởng rất lớn đến sức khõe của chúng ta. Nhưng buồn thay tôi chưa có cách gì để giải quyết hiệu quả. Còn các bạn, các bạn có cách nào để “ Hàng phục vọng tâm ” không, hãy chỉ dùm tôi

BÁC HAI ẨN 
Qua mục “ Hàng phục vọng tâm ” các bạn đã tìm ra một phương pháp hữu hiệu để giải quyết tình trạng “ tâm viên ý mã ” của mình chưa? Chắc là phải cần có thời gian phải không? Thôi thì gát đề tài đó lại. Bây giờ tôi xin giới thiệu các bạn một cách ngồi, không biết phải gọi tên gì cho hợp, không phải ngồi Thiền, không phải Tĩnh tọa mà thực ra là một cách ngồi để phát hiện ra những tình trạng căng cơ bắp không cần phải có, phát hiện nhẹ nhàng sự làm mất năng lượng vô ích. Qua cách ngồi chỉ đơn thuần về mặt cơ thể, ngoài lợi ích là giúp các các cơ bắp thư giản, các cơ trơn ở mạch máu, của dạ dày, thận…không co thắt, cơ tim bình ổn, các hoạt động của các hệ, các cơ quan, các tế bào được trở lại trạng thái đâu về vị trí đó, thì cách ngồi này còn gián tiếp giúp cho tinh thần của chúng ta thư giản nhẹ nhàng. Tôi có quen một bác chuyên viết sách về Khí công, đó là bác hai Ẩn, bút hiệu Hải Ân. Ông đã mất cách đây hai năm. Nhờ ông tôi học được một từ rất quan trọng trong việc giữ gìn sức khõe. Đó là từ Buông Lỏng. Chữ buông lỏng thật nhẹ nhàng hơn từ thư giản trong y học Tây phương. Bây giờ thì các bạn ngồi với tư thế nào thích hợp cho mình thì thôi: Ngồi trên ghế để thòng hai chân ra trước, hoặc ngồi xếp bằng chân trước, chân sau, hoặc ngồi bán già, kiết già, hoặc ngồi theo tư thế tĩnh tọa của Nhật cũng được. Các bạn nên nhắm mắt, để tâm vào phía trong cơ thể. Bắt đầu nhẹ nhàng buông lỏng toàn bộ cơ thể. Rồi ý các bạn “ duyệt binh ” một vòng từ trên đầu xuống tận các ngón chân. Để ý từ đầu xem vùng đầu có buông lỏng chưa, nếu chưa hãy buông lỏng đi, lần lượt đến các cơ quanh mắt, mặt, càm, cổ, vùng ngực bụng, tay chân…buông lỏng tất cả. Sau khi duyệt binh một vòng như vậy, các bạn ngồi nhẹ nhàng quan sát xem cơ thể mình, nếu phát hiện chỗ nào còn căng cơ một chút hãy buông lỏng ra. Và khi thân yên thì tâm phải ổn. Chỉ vậy thôi. Chúc các bạn Buông Lỏng tốt khi tập và cả suốt thời gian còn lại trong ngày.

 PHƯƠNG THUỐC TRỊ BÁ BỆNH 
 Hồi tôi còn nhỏ đã nghe nói đến ông thày nước lạnh, bệnh gì chữa cũng khỏi. Bệnh nhân từ nhiều nơi rất xa đến, ăn ngũ nhiều ngày, xếp hàng chờ đợi. Ông thày cứ đến từng người và chỉ cho uống nước lã đã được “ chú nguyện ” vào đó. Rồi thỉnh thoảng nghe nhiều phương pháp khác có thể trị được bá bệnh: truyền nhân điện, thày thuốc chỉ đặt tay vào những đại huyệt, những luân xa. Ăn uống theo phương pháp đặc biệt. Tập Khí công làm thông kinh mạch. Day ấn, xoa bóp huyệt. Niệu liệu pháp. Canh dưỡng sinh. Một loại cây cỏ nào đó. Thưa các bạn, các bạn có tin rằng chỉ cần một phương pháp hay một loại thuốc mà chữa được tất cả các bệnh không? Đa số các bạn đều biết đó là điều không thể được, vì bệnh tật có rất nhiều nguyên nhân: do ăn uống, hít thở, tư thế, cách sinh hoạt, cảm xúc tâm lý, thời tiết, môi trường xung quanh, tiếng động, ánh sáng…Hít thở vô cùng quan trọng nhưng Khí công có chữa bệnh giun sán, vi trùng hoặc có điều trị tiêu chảy không? Ăn uống theo một phương pháp nào đó có chữa bệnh đau lưng, mõi cổ do tư thế sai không? Day ấn huyệt có phạm vi điều trị là chỉ giảm đau ở hệ vận động ( đau nhức, mỏi cơ bắp ) chứ không thể chữa bệnh tăng huyết áp, tiểu đường, rối loạn lipid máu…được. Các bạn hãy ăn uống đúng, rèn luyện bằng thể dục, bằng khí công…để cơ thể cường tráng nhưng khi bệnh thì cần biết: tất cả những phương pháp, những loại thuốc gì đều chỉ có thể giải quyết được một vài bệnh nào đó mà thôi. Bệnh có rất nhiều nguyên nhân thì phải có rất nhiều phương pháp, nhiều loại thuốc men để đối trị. Và, nếu khi chiếc xe gắn máy của chúng ta bị hư thì hay nhất là chúng ta tìm đến thợ sửa xe chứ không phải đến tìm một kỹ sư điện. Thì khi cơ thể bị bệnh, điều hợp lý nhất là các bạn đến với bác sĩ hoặc lương y. Tùy từng bệnh, tùy nguyên nhân, tuổi tác, thể tạng mà thày thuốc sẽ cho các xét nghiệm cần thiết, sau đó chẩn đoán mình bị bệnh gì rồi đưa ra lời khuyên về ăn uống, sinh hoạt và kê cho chúng ta một đơn thuốc. Các bạn có nghĩ đó là điều khoa học và hợp lý không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tổng số lượt xem trang